Kinh Tiểu Bộ – Khuddhaka Nikaya
Hòa thượng Thích Minh Châu dịch Việt
Tập I
Kinh Pháp Cú |
157. “Nếu biết yêu tự ngã, Phải khéo bảo vệ mình, Người trí trong ba canh, Phải luôn luôn tỉnh thức.” |
158. “Trước hết tự đặt mình, Vào những gì thích đáng. Sau mới giáo hóa người, Người trí khỏi bị nhiễm.” |
159. “Hãy tự làm cho mình, Như điều mình dạy người. Khéo tự điều, điều người, Khó thay, tự điều phục!” |
160. “Tự mình y chỉ mình, Nào có y chỉ khác. Nhờ khéo điều phục mình, Ðược y chỉ khó được.” |
161. “Ðiều ác tự mình làm, Tự mình sanh, mình tạo. Nghiền nát kẻ ngu si, Như kim cương, ngọc báu.” |
162. “Phá giới quá trầm trọng, Như dây leo bám cây Gieo hại cho tự thân, Như kẻ thù mong ước.” |
163. “Dễ làm các điều ác, Dễ làm tự hại mình. Còn việc lành, việc tốt, Thật tối thượng khó làm.” |
164. “Kẻ ngu si miệt thị, Giáo pháp bậc La Hán, Bậc Thánh, bậc chánh mạng. Chính do ác kiến này, Như quả loại cây lau Mang quả tự hoại diệt.” |
165. “Tự mình, làm điều ác, Tự mình làm nhiễm ô, Tự mình không làm ác, Tự mình làm thanh tịnh. Tịnh, không tịnh tự mình, Không ai thanh tịnh ai!” |
166. “Chớ theo pháp hạ liệt. Chớ sống mặc, buông lung; Chớ tin theo tà kiến, Chớ tăng trưởng tục trần.” |